Sân chơi của lãng du

Thursday, September 29, 2005

Labels:

Buổi chiều, cơn bão rớt tạt vào phố đem chút lạnh chút mưa chút gió trang điểm thêm cho vài ngày hè sót lại. Thu thấp thoáng trên vai, trên những bạn tôi vật vã quanh từng cơn bão đến rồi đi mà để lại biết bao mất mát. Còn đâu những năm dài gầy dựng, còn đâu những toan tính của tương lai khi hiện tại là những đổ nát. Vưòn cổ tích của riêng tôi và người giờ chỉ còn những hình ảnh lao xao nơi ký ức. Nơi chốn mà trò chơi cút bắt của tầm nhớ nhiều lần gắng tìm vẫn mịt mù. Mịt mù như từng bước kẻ lãng du đi hoài không điểm đến mà cũng không điểm về quanh nơi chốn nghỉ ngơi chỉ là bóng mát của một ngày tuổi thơ nào đó thấp thoáng giữa lưng chừng quá khứ. Tôi và người vẫn
"ngược xuôi nhớ nửa cung đàn
ai đem quán trọ mà ngăn nẻo về (1)"

Buổi chiều cơn bão rớt tạt vào phố nhìn bóng mình trên những ngọn đèn quá sáng để nhớ từng leo lét ngọn đèn quê xưa. Giữa cái nhiều và ít, giữa cái này và nọ .. đã làm hiểu và buồn hơn khi biết từng lựa chọn của bạn tôi .. Xung quanh trái đất vẫn quay loài người vẫn sinh hoạt mà sao mình "quá lạc loài", lạc loài trong
"người đứng mãi giữa lòng sông nhuộm nắng
kể chuyện gì nơi ngày cũ xa xưa
con bướm nhỏ đi về trong cánh mỏng
nhưng về đâu một chiếc lá xa mùa (2)"

Vậy đó, cho dầu "mười năm đó anh quên mình sậy yếu, đôi vai gầy từ thuở dựng quê hương, anh cúi xuống nghe núi rừng hợp tấu, bản tình ca vô tận của Đông phương (3)" thì cũng là sẽ có một lần làm lại. Bão đến rồi bão đi, chúng ta vẫn còn đó .. Dẫu ít hay dẫu nhiều, dẫu tuổi đã không còn mầu trăng cũ, dẫu đèn hao hụt nhưng vẫn còn và vẫn thêm ngày sẽ đến. Buổi chiều cơn bão rớt về đây, ở lại một đêm, Rồi bão, như thường lệ, lại đi. Phố chật mênh mang ngày mai sẽ thêm heo may lòng lữ thứ.

(1)(2)(3) thơ Tuệ Sĩ

0 comments: