Sân chơi của lãng du

Wednesday, December 21, 2005

  • Nếu nhà nghèo, đó là số của mình. Nếu nhà bên vợ nghèo, đó là sự ngốc nghếch của mình.
  • Ai cũng nên lập gia đình vì hạnh phúc không phải là thứ duy nhất trên đời này.
  • Tiền bạc không mua hạnh phúc cho nên người ta mới nghĩ đến credit card.
  • Sau lưng người đàn ông thành công là một người đàn bà. Sau lưng người đàn ông không thành công là 2 người đàn bà.
  • Không nên trì hoãn đến ngày mai những gì có thể trì hoãn hôm nay.
  • Nên tìm cách nào đó để bắt đầu một ngày mới mà không phải thức dậy.
  • Làm việc chăm chỉ không giết chết ai! Nhưng tại sao phải chấp nhận chuyện đó?
  • Công việc làm tôi hứng thú. Tôi có thể ngồi nhìn nó hàng giờ.
  • “Ăn chay”, theo từ vựng xưa có thể hiểu là “thợ săn dở”.
  • TV làm tôi hiểu biết nhiều hơn. Mỗi lần có ai mở TV là tôi qua phòng khác tìm sách mà đọc.
  • Và,
o Ai cũng có việc làm nhưng không ai làm việc.
o Ai cũng không làm việc nhưng ai cũng có lương.
o Ai cũng có lương nhưng không ai đủ sống.
o Ai cũng không đủ sống nhưng ai cũng sống.
o Ai cũng sống nhưng không ai hài lòng.
o Ai cũng không hài lòng nhưng ai cũng giơ tay "đồng ý"
  • Cuối cùng:
Ba người đàn ông chết trong một vụ tai nạn và cùng lên Thiên đàng. Đến nơi, Thánh Peter nói:
- Ở đây chỉ có một luật lệ: Không được đạp chết vịt!
Bên trong Thiên đàng cơ man là vịt, thật khó mà tránh được chúng. Được vài bước chân, một người trong số họ đã lỡ giẫm chết một con. Thánh Peter xuất hiện cùng một người phụ nữ rất xấu xí, xích họ lại với nhau và nói:
- Hình phạt dành cho anh là phải sống suốt đời với người đàn bà này.
Ngày hôm sau, người thứ hai cũng đạp chết vịt và ông Thánh xích anh ta với một người phụ nữ cực kỳ xấu xí khác. Người thứ ba hết sức thận trọng mỗi bước chân. Anh ta tránh được xui xẻo trong một thời gian dài. Một hôm, Thánh Peter mang anh ta đến gặp một cô gái tóc vàng đẹp hoàn hảo, xích họ lại với nhau rồi bỏ đi mà không nói lời nào. Người đàn ông thắc mắc với cô gái:
- Không hiểu tôi đã làm gì để may mắn được sống với cô nhỉ?
- Tôi không biết anh làm gì, nhưng tôi đã đạp chết một con vịt.

(Theo Khám phá)

Wednesday, December 14, 2005

Labels: 0 comments

Còn đó phố người

thôi em về
chiều rừng phong gió cuộn
buồn trên buồn
thả lá theo chân
đời chao bóng lẻ
anh biết rồi
khoảnh vườn xưa cây chớm gìa theo năm
vết ngập bùn
mang đời làm lại

thôi em về
vườn cổ tích xưa loài cây leo đã đủ
ấm lại kiếp tu
đời trốn đạo
con dốc nối dài nốt nhạc thương
cũng con đường
mà ánh đèn chợt úa
đêm dỗi đêm cùng
khuya đã cũ

thôi em về
thành phố đợt đi xóa nhoà kỷ niệm
chút sóng buồn trên giòng sông trốn biển
giọt bia nào
còn đọng khoé môi nhau

thôi em về
gã thổi kèn saxophone đã ngã
con phố mùi cà rem
giữa đêm vị bia đã khác
tụi mình trên trùng trùng trùng môi nhớ
vẫn mãi song song

Song Vinh