Sân chơi của lãng du

Friday, May 27, 2005

Labels: 0 comments

theo tiếng gọi người

ngày theo đôi vai mỏi
trưa vẽ tiếp nỗi buồn
không ai cười ai nói
người bỏ người vào khuôn

đèn vàng thương phận lá
bay về cõi bao dung
đèn xanh giòng xe lạ
theo nhau cõi vô cùng

người đi lòng cỏ dại
tìm phố chật nương thân
hành trang lần kiểm lại
đắt đỏ giấc mơ gần

ngày trôi ngày trôi mãi
đếm được mấy lần vui
cuộc cờ khi ngoảnh lại
đâu đây tiếng ngậm ngùi

ai về thăm phố nhớ
xin gởi mãi cho nhau
chút thân thương ngày đó
thêm đẹp phố không mầu

dấu yêu xin tạ lỗi
chim bay mãi xa bờ
nắng mưa quen thăm hỏi
từ đó ta làm thơ

Song Vinh

Wednesday, May 25, 2005

  • Ba mươi năm, nhiều thế hệ đã trưởng thành. Chiến tranh chỉ còn đọng nơi ký ức, ký ức mịt mù của người ra đi, ký ức đậm mầu của kẻ ở lại. Thời gian không chờ ai. Cạnh níu kéo thời gian vẫn vụt trôi, trôi mãi. Những bài nhạc, bài thơ về một thời đạn bom lịm dần theo thời gian. Không phải tuổi trung niên, những người trẻ của 1975 chưa biết đã có khái niệm về chiến tranh hay không. "Người tình già trên đầu non" là tên mà một tờ báo đã dành để nói tới một người nhạc sĩ lão thành đã quyết định về sống hẳn ở VN. Từ chốn tự do trở về một nơi phải có thẻ công dân mới được lên sân khấu hát, phải xin phép bài nào mới được hát bài đó thì khó thể nào thông cảm cho một sự trở về.
  • Bức điện thư của người không quen nhưng cùng sở gởi hôm qua cho tất cả không hẹn mà gặp trùng với những giòng biên trong blog dưới này. Vào sở buổi sáng thêm được ngày vui khi đọc nhiều, thật nhiều người đã mở đọc email đó mới biết mà vào ký tên. Cạnh đó 1 hay 2 email khẽ dặn: "sao lợi dụng email của hãng mà làm việc riêng". Rồi, trong hộp thư riêng của tôi: "lộn rồi, chỉ có 500 người sẽ được cứu xét mà sao lại nói cả ngàn người" .. Bạn ơi, những việc làm như vậy mà, buộc lòng, phải dùng đồ của hãng, lỡ phải bị đuổi; tôi cũng làm. Và, nếu ký tên mà giúp được 1 người nơi trại tị nạn đó; tôi cũng sẽ ký.

Wednesday, May 18, 2005

Labels: 0 comments

là trong lần nghĩ, vậy thôi

tôi viết cho em quanh từng nhung nhớ
trở về tim đan giọt nhói riêng mang
tôi viết cho em khoảnh không vừa có
lẫn lộn hoài từng phố ngắn lang thang

tôi viết cho em mưa ngày trở gió
dột nỗi lòng ẩm mục tuổi mất tên
tôi viết cho em đóa hoa quen nhớ
nhớ thật gần hương ngát tuổi bình yên

tôi viết cho em ấm từng khung nhỏ
của nỗi chờ nỗi đợi nỗi bâng khuâng
nỗi hôm nay, nỗi ngày tới; hững hờ
mười ngón mỏi, mòn trên bàn chữ chật

tôi viết cho em gởi về hư ảo
soi cội nguồn chợt thấy chỉ mình thôi
con chữ rối tóc em bay theo áo
chớp mắt này tro bụi mảnh đời trôi

Song Vinh

Sunday, May 8, 2005

Labels: 0 comments

chông chênh buổi chiều
không gió


mẹ về
cõi nhớ
trong tim
buồn trên năm tháng
nỗi niềm
mồ côi
tiếng xưa chìm
giữ
bờ môi
tương lai mang
dĩ vãng
trôi
theo ngày

ở quen
phố
chật nhiều mây
giọt đời đọng mãi đôi tay
hao gầy
tiếng đêm chạm
tuổi thơ ngây
tiếng ngày
chạm tiếng
lòng
lây lất
buồn

mẹ về
nồng ấm
cô đơn
cơn mơ trở thật
nỗi còn nỗi vơi
giận đời
bầy những ngày vui
giận tôi
bầy những lần ngồi thở than

Song Vinh

Monday, May 2, 2005

  • Chuyến bay từ Bentonville thẩy người phố chật về bơ phờ. Như tình cờ 30 năm sau, lại trở về gần Forth Chaffee. Khoảng cách 1 giờ lái xe từ hotel mà nhẩm lại không đủ thời gian, đành buông xuôi. Mà, có đi được đến Forth Chaffee cũng chẳng biết đâu mà mò. Không còn ai người quen, đàn bò bỗng thấy buồn và làm lần về gần vẫn chưa về thêm.
  • Sáng thứ bẩy kiểm email sau hơn tuần đi vắng. Bạn nhắn: "chiều thứ bẩy, tổ chức, 5 giờ, trước quốc hội. Cuộc diễn hành. Không phải biểu tình. Có đi nhớ gọi, chi tiết ở link này ..". Nghĩ đến đọan đường dài, ngại. Nửa muốn, nửa muốn đừng. Lưỡng lự. Đồng hồ chỉ gần 8 giờ sáng.. Nếu ai cũng chần chừ như vầy thì làm sao họ khá được. Thế là lo vội vài việc. Thêm đôi món cần dùng vào vali, vài lon nước, tấm bản đồ. Cắt vội cỏ đã cao lều khều. Có lẽ, đã, đánh thức nhiều hàng xóm.
  • Hơn 10 giờ mới ra tới xa lộ. Chưa phần ba đường đã phải nghỉ hai ba chặng. Qua khỏi Virginia trời mua như trút. Vậy thì coi như toi buổi diễn hành. Đã trót thì trét, cứ thế mà đi. Năm nào 30 tháng Tư thời tiết cũng xấu.
  • Xế chiều. Gần DC thời tiết dịu dần. Thêm ánh mặt trời. Phải vậy chứ ..Những gì qua đã qua. Chiến tranh tàn, hiện tại và tương lai là những đấu tranh cho tự do, cho nhân quyền của Việt Nam. Tai nạn, lại kẹt xe.
  • Bỏ khu Eden, chạy vòng ra ngõ Quốc Hội. May đủ giờ, may tìm được chỗ đậu. Hơi xa nhưng đi nhanh, nhanh lên thì cũng kịp.
  • Người tham dự đông, đến từ nhiều nơi, đông, thật đông, đến hơn hai ngàn ngưòi. Lòng rộn rã giữa những lá cờ; buồn, buồn vui lẫn lộn. Tia nắng ấm và thời tiết dịu cho buổi lễ càng theo thời gian càng hào hứng. Lất phất mưa. "Sao năm nào ngày 30 tháng tư thời tiết cũng xấu", lại lẩm bẩm nhưng có lẽ lẩm bẩm hơi hơi to .. "Tại nhiều người chết oan quá mà .." người ngồi cạnh nói lại. Một tia mắt nhìn, một sự đồng ý. Chưa bao giờ nhiều người Việt từ nhiều nơi với nhiều dị biệt cùng quy về một hướng, cùng ưu ái lẫn nhau nhiều như chiều nay. Cơn mưa lại ngừng cho chương trình tiếp tục. Phải vậy mới đúng .. Tự do và nhân quyền. Không chống ai. Chỉ tranh đấu cho nước Việt yêu dấu sẽ có một ngày được tự do, nhân quyền được tôn trọng. Sẽ hết những chuyện đau thương, đẹp như một bài ca hy vọng.
  • Màn đêm bắt đầu chập rãi buông xuống.. Vinh con được chụp chung 1 tấm hình với nữ ca sĩ Ý Lan. Cũng nhân cơ hội xin chụp chung 1 tấm làm kỷ niệm. Vui quá! Tiếng hát Ý Lan luôn mang âm điệu mời gọi, luôn mang Việt tính để người nghe bắt lại được từng kỷ niệm, từng dấu yêu làm yên ấm lòng người.

  • Quá 8 giờ khuya. Trời thêm mưa, mưa càng lúc càng nặng. Những người tham dự vẫn còn đứng lại trên nền cỏ, sũng ướt.
  • Ghé mua vài ổ bánh mì. Tối đói còn cái mà ăn. Quán để hình cái tháp Effel, rõ ràng là Ba Lê mà mười người như một cứ gọi là Ba Lẹ. Ai bảo không chịu bỏ dấu.
  • Sẵn đường vòng lại khu Eden. Chương trình nhạc ở khu này vẫn còn cao độ. Mưa tầm tã trên những chiếc dù, và rất nhiều dù. Chen chân không kịp. Thôi thì sẽ lái xe về, quyết định rồi, dẫu khuya. Thử xem có "(nếu anh) còn trẻ như năm .. trước" hay không.
  • Dẫu muộn vài tiệm còn mở cửa. Vào mua thêm ly cà phê. Qua tiệm nhạc lựa vài CDs. Xem nào .. Nghe xong 4 CDs này là sẽ về tới. Cô bán hàng nhắc khẽ .. "Mua năm tặng một" .. Vẫn mưa, "thôi, vầy được rồi.". Cô nhìn, thắc mắc..
  • Đoạn đường trở lại dài như chưa bao giờ. Mưa vẫn mưa, mưa đổ dài ba tiểu bang. 4 cái CDs không biết đủ chưa .. Phải chi nghe lời cô bán hàng mua thêm. "Một cái, một cái nữa thôi..". Nhưng 6 cái sợ sẽ đưa đến nhà rồi dẫn đi xa nữa lại phiền. Rẽ qua xa lộ 85 để biết đường về còn xa lại đầy trống vắng. Bao nhiêu năm rồi còn mãi ra đi, đi đâu loanh quanh cho đời mỏi mệt .. hát theo tiếng mưa đêm vắng.
  • Năm nào 30 tháng 4 thời tiết cũng xấu.