Sân chơi của lãng du

Wednesday, March 14, 2007

Trở lại nhìn mảnh đất trong cõi vô lường của điện toán để thấy tháng Hai ngắn qua nhanh mà cứ lười đi lười về chả viết gì cho tháng Ba. Chần chờ nữa là tháng Tư ù về cho năm qua lẹ.
Xem nào .. Tháng Ba có nhiều những biến chuyển, nhiều những cái để nghĩ đến. Thời gian và không gian của phố chật là khởi điểm mùa xuân với những nụ hoa vàng dỡn đùa với gió, ấm trong nền trời trong của khí xuân trong lành. "Ngày xuân con én đưa thoi" của tháng vẫn nghĩ là tháng đuổi hụt theo mùa Tết, đón người về từ fương xa. Tháng Ba của những con cá lên nằm thế cho con vật, của dọn mình cho lễ phục sinh sẽ về. Lệ thường sau ngày lễ đó thì sẽ gieo những hạt giống cho mùa. Nhưng những năm kế này quả địa cầu trở mình nóng sớm nên không những làm mùa đông ngắn lại, bớt lạnh hơn mà chỉ khởi tháng Ba là đã đem được cây ra ngoài, là đã đem được hạt ra để gieo. Lại thêm muà thu lui dần để mùa trồng dài ra. Tháng Ba năm nay lại được thêm hân hạnh của đổi giờ. Tháng Ba đọng nhiều thứ lắm. Có ngày giỗ của những người thật thân, thật yêu. Có từ sinh nhật. Có từ mất. Có từ chia lìa. Có từ để từ đó tìm ra trong cái không đã đủ đầy những cái có.


ping 71.72.173.50

sinh nhật hắt hiu cây nến dở
khoảnh không mầu cơn gió sưởi đông sâu
ngày mất mẹ còn đầy trong nỗi nhớ
lỡ không về chật vật suốt đời sau

sinh nhật thắp, nền trời sao chuyển
phố chật ngồi, nghe thơ ấu về tim
hai ngôn ngữ bon chen lòng tĩnh mạch
trôi tiếng cười vào biển rộng nỗi quên

sinh nhật hỏi, thăm ngày hiện tại
có vui gì hãy trao gởi tương lai
cho giấc ngủ kéo dài thêm mộng đẹp
dẫu một lần rồi miên viễn thiên thu

sinh nhật đến, rồi đi; nhiều lắm
đưa nắng chiều đồng lõa với trăng đêm
soi lối cũ, thềm xưa, hương mưa gởi
cho tiếng lòng va chạm tuổi mông mênh

sinh nhật đủ, một lần đành trọn vẹn
cát bụi về nhưng không phải hôm nay
thành phố chật vẫn thêm người vạch lá
tìm cho mình một chốn tạm chân tu

sinh nhật cũng, viết vài câu cho trọn
đạo xứ người chơi mãi đã thành tin

Song Vinh

Tháng Ba phố chật là vậy .. Dẫu đầy ắp nhưng nhưng vẫn cô đơn vì tháng Ba nhìn mãi, tìm hoài vào từng tháng còn lại, nhìn qua những năm về sau vẫn không biết tháng Má ở đâu.