Sân chơi của lãng du

Tuesday, April 5, 2005

Labels:

May mắn phố có đủ bốn mùa. Người ta ca ngợi mùa Thu nhiều có lẽ vì mùa này là mùa của giã từ, của chấm dứt. Tôi, cũng không ngoại lệ, thích mùa Thu để lan man nghĩ Thu chấm dứt bằng Đông với ngày ngắn đêm dài cạnh giá băng. Mùa xuân, qua cái nhìn khác, ít được ca ngợi dẫu Xuân có nỗi hay riêng và chấm dứt bằng ngày dài đêm ngắn cạnh nóng ấm của Hè.

Những ngày đầu xuân phố chật đầy hoa. Loài hoa vàng sau cả năm nằm chờ đã rộn vươn lên trong cái lạnh nhè nhẹ của ngày nắng ấm cạnh mầu đỏ rực rỡ của Redbud. Từng cây Anh Đào khoe nụ trắng muốt cạnh những cây Ngọc Lan rực rỡ. Rồi tiếp nối là những cành hoa quân tử của hoa Dogwood. Đó là chưa kể những đoá Pansies, Climatis, Azaleas, Iris, .. Phố chật cũng rộn hơn khi đón đội banh bóng rổ North Carolina trở về sau chiến thắng đêm qua.

Mùa Xuân, trời trong với dịu hiền. Qua đêm từng cơn gió nhẹ quyện ánh trăng rực rỡ. Tôi đang gấp rút làm mau cho xong và dẹp bớt việc lại để kéo dài để được hưởng thêm mùa xuân. Vì, dường như theo thời gian, xuân phố chật càng ngày càng ngắn lại.

0 comments: