Sân chơi của lãng du

Wednesday, August 3, 2005

Labels:

Đêm nghe nhạc tình của NT-TTT mới chợt nhận ra tình yêu, tuy dang dở nơi chuỗi ngày xưa vẫn mang hạnh phúc. Dang dở của TTKH, nỗi u uẩn của L khi cắt dây chuông, vv và vv .. vẫn còn như hạnh phúc vì có còn kỷ niệm, có còn khoảnh thời gian đẹp khi nghĩ về .. Tình ca đưa nhau đi nhẹ bằng .. "anh chỉ là người điên trong vườn hoa tình ái, anh chỉ là người say bên đường em nhìn thấy .. em đi đi, nguời điên không biết nhớ và người say không biết buồn .. ". Còn gì hạnh phúc hơn khi có người yêu đi, qua; nhìn mình trong khoảnh ngắn cuả "trên đỉnh mùa đông" lại còn diễm phúc của hờn giận mà đuổi nguời "ta" đi; đi. Cơn say thì tôi hiểu vì cũng lần say đến độ nhẩy xuống sông mà ôm nàng Nguyệt cũng vì "một hôm bỗng nghe ra, buồn vui kia là một".. Nhưng, lại nhưng, cơn điên chắc không ai hơn được tác giả của "Nụ Cười Tre Trúc". Hạnh ngộ thay sẽ có kẻ trèo cây toan tính một lần chín rụng.

Đời sống của hôm này không còn là những thiết tha của dĩ vãng nữa mà là thực tế của trước mặt. Đời sống vật chất đã làm mỗi ngưòi thành một "cõi riêng". Dù mình trách "ở đây chả có ai quen biết, mà đến tình người cũng vắng tanh" để mình lại cuộn vào vỏ ốc của riêng mình .. Introvert không lẽ lại là nỗi bình thường của cuộc đời hôm nay? Chợt bàng hoàng cho câu hỏi .. Tắt máy komputer, tạm rời cõi nhị phân, tắt đèn đi để "tôi nhìn tôi trên vách". Ngủ ngon hay không, rồi cũng qua một ngày, cho dẫu đã quá 12 giờ khuya!

0 comments: