Wednesday, June 29, 2005
Labels:
thơ
Freeport, 2005; Maine, tôi
giọt sương ướp nẻo lạ nhà
hồng thơm biển lạnh tiếng phà gọi nhau
bóng chim lẻ bạn chân cầu
cội nguồn vỗ sóng đá sầu rong rêu
phà đi đời gởi quá nhiều
vòng tay tiễn biệt buổi chiều tóc phai
(người đi bước dỗi bước dài
bước tìm bước trốn bên ngày lẹ trôi)
về thêm kỷ niệm chốn ngồi
chốn em để lại chốn này nhớ nhau
chốn tôi bốn phía dãi dầu:
xuân, đau; hạ, nhức; thu, sầu; đông, ho
Song Vinh
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
0 comments:
Post a Comment